Tên quân phiệt Sơn Đổng là Hàn Phục Cừ, y là một tên thô lỗ vô học.
Nhưng để tỏ ra mình công chính liêm minh, xét án như thần, thì thường
hay tự thụ lí các vụ án. Hắn ta định án hoàn toàn không theo pháp luật,
mà là cứ phán bừa, xử theo ý thích.
Một lần, Hàn Phục Cừ mặc bộ thường phục, dạo phố để thị sát dân tình. Vừa vặn gặp hai tên trộm cắp bị bắt. Hàn bèn lệnh cho sĩ quan trực ban : "Đưa tên ăn trộm qua đây !" Bọn ăn trộm bị giải đến. Họ Hàn chỉ một tên trong đó :
"Mày trộm gì ?"
"Dạ, tiểu nhân trộm một con bò".
"Ờ ! Còn khá. Bò lặng thinh, mày ăn trộm nó, nó không la lên, nói lên là cái gan ăn trộm của mày không ghê gớm gì. Thả nó ra !"
Hàn Phục Cừ lại hỏi tên kia :
"Mày trộm cái gì ?"
"Tiểu nhân trộm một con gà".
"Hay cho thằng trộm gà ! Mày biết tội chưa ?"
"Tiểu nhân biết tội ạ"
"Hừ ! Tội mày to lắm. Con gà mày bắt nó sẽ kêu quang quác. Mày dám trộm gà thì cái gì mà không dám trộm hả ? Lôi ra ! Xứ bắn !"
(Sưu tầm)
Một lần, Hàn Phục Cừ mặc bộ thường phục, dạo phố để thị sát dân tình. Vừa vặn gặp hai tên trộm cắp bị bắt. Hàn bèn lệnh cho sĩ quan trực ban : "Đưa tên ăn trộm qua đây !" Bọn ăn trộm bị giải đến. Họ Hàn chỉ một tên trong đó :
"Mày trộm gì ?"
"Dạ, tiểu nhân trộm một con bò".
"Ờ ! Còn khá. Bò lặng thinh, mày ăn trộm nó, nó không la lên, nói lên là cái gan ăn trộm của mày không ghê gớm gì. Thả nó ra !"
Hàn Phục Cừ lại hỏi tên kia :
"Mày trộm cái gì ?"
"Tiểu nhân trộm một con gà".
"Hay cho thằng trộm gà ! Mày biết tội chưa ?"
"Tiểu nhân biết tội ạ"
"Hừ ! Tội mày to lắm. Con gà mày bắt nó sẽ kêu quang quác. Mày dám trộm gà thì cái gì mà không dám trộm hả ? Lôi ra ! Xứ bắn !"
(Sưu tầm)